CHƯƠNG 973 - TRỤC XUẤT VĨNH HẰNG
Chương 973: Trục Xuất Vĩnh Hằng
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Có thể chống đỡ trong tay tay lâu như vậy, xem ra những lời ngươi nói trước đó cũng không phải cuồng ngữ.” Tâm ma của Loạn Cổ nói.
“Tiền bối còn chưa thi triển ra thủ đoạn chân chính.” Quân Tiêu Dao nói.
“Nếu ta thật sự thi triển ra thì không đơn giản là lên tháp thất bại, mà... Sẽ chết.” Tâm ma của Loạn Cổ nhìn thẳng vào Quân Tiêu Dao.
“Tiền bối không cần cố kỵ, cứ việc thi triển ra đi.” Quân Tiêu Dao khẽ cười và nói.
Tâm ma của Loạn Cổ nghe vậy thì khẽ thở dài.
“Được, lần này nếu ngươi có thể chống đỡ được, truyền thừa sẽ thuộc về ngươi!”
Tâm ma của Loạn Cổ vừa dứt lời thì đôi tay bắt đầu xê dịch, vẽ ra quỹ đạo huyền ảo trên hư không.
Một vệt ngang.
Một vệt đứng.
“Loạn Thiên bí thuật, Thập Tự Tinh Vực Giao Xoa!”
Hai cái khe không gian thật lớn, một ngang một dọc hiện ra trong hư không, như một cánh cửa khủng bố bị mở ra, hư không vẽ ra một cái khe chữ thập khổng lồ, sắp sửa cắn nuốt tất cả vào trong đó.
“Loạn Thiên bí thuật!”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi đanh lại.
Cuối cùng tâm ma của Loạn Cổ cũng thi triển ra cấm kỵ chi pháp mà Loạn Cổ Đại Đế từng tự nghĩ ra, đây tuyệt đối là truyền thừa trung tâm nhất của Loạn Cổ Đại Đế.
Nếu thiên kiêu đương thời có được, chỉ dựa vào bí thuật cũng có thể cường thế quật khởi, đánh bại tất cả kẻ địch cường đại!
Quân Tiêu Dao rất thận trọng, Chí Tôn Cốt trong ngực lại tỏa sáng.
Từng luồng sức mạnh luân hồi đang hội tụ, cuối cùng ngưng tụ thành một luân bàn thật lớn trên hư không.
Thần thông thứ hai của Chí Tôn Cốt, Luân Hồi Đạo Bàn!
Ầm vang!
Luân Hồi Đạo Bàn nghiền áp ra, va chạm với cái khe chữ thập thật lớn trong hư không kia.
Khó có thể miêu tả được uy lực kia.
Cũng may là còn ở Loạn Cổ tháp, nếu nó bùng nổ trên Táng Đế Tinh thì tuyệt đối có thể đánh chìm cả một khối đại lục.
Oanh!
Gợn sóng pháp lực kịch liệt thổi quét ra, dù là Quân Tiêu Dao cũng bị trùng kích đến mức lui lại một ít.
Đương nhiên, bóng dáng của tâm ma Loạn Cổ cũng hơi phai nhạt một ít, hiển nhiên đã hao tổn một ít sức mạnh.
Thi triển ra Loạn Thiên bí thuật cũng cần năng lượng pháp lực rất lớn.
“Chiêu cuối cùng, ngươi còn cơ hội hối hận.” Tâm ma của Loạn Cổ nói.
“Tới!” Một chữ vô cùng đơn giản biểu đạt thái độ của Quân Tiêu Dao.
Hắn muốn chiến đấu đến cùng!
Tâm ma của Loạn Cổ không nhiều lời nữa, ông ta thúc giục pháp môn cấm kỵ.
“Loạn Thiên bí thuật, Trục Xuất Vĩnh Hằng!”
Một câu vừa dứt, hư không tan biến, thiên địa tiêu vong!
Tất cả mọi thứ như bị đánh về nguyên sơ!
Vô số cái khe hư không xuất hiện, như dẫn đến một loạt thời không hỗn loạn khác.
Đây là một cấm kỵ chi pháp, có thể trục xuất người khác đến vị diện hỗn loạn không rõ.
Thậm chí vĩnh viễn phải bơi qua hư không vô tận, hoặc bị dòng chảy hỗn loạn của hư không xé nát.
Thuật cấm kỵ này khủng bố tới cực điểm, một khi thi triển ra, như muốn nuốt tất cả vào vực sâu hư không hỗn loạn!
Trong hư không, trải rộng vực sâu hư không vô tận và những cái khe thứ nguyên.
Mỗi một cái khe vực sâu đều dẫn đến một vị diện hắc ám hỗn loạn mà không biết là ở đâu.
Đây là một loại thủ đoạn khủng bố, có thể nói là cấm kỵ chi pháp.
Nếu do Loạn Cổ Đại Đế thời kỳ đỉnh cao thi triển ra, thậm chí có thể trực tiếp kéo một mảnh tinh vực vào vực sâu hư không trong nháy mắt.
Tất cả sinh linh đều bị cuốn vào thứ nguyên không rõ kia. Có khả năng bị gió lốc hư không cắt nát, cũng có khả năng vĩnh viễn lưu vong trong đó.
Đây là thuậ pháp mà Loạn Cổ Đại Đế tự nghĩ ra, cũng là thủ đoạn thành danh của ông ta. Loạn Cổ Đại Đế dựa vào chiêu này, không biết đã trục xuất bao nhiêu đối thủ cường đại.
Quân Tiêu Dao thấy thế thì sắc mặt cũng cực kỳ ngưng trọng.
Chiêu Trục Xuất Vĩnh Hằng này là bí thuật trung tâm của Loạn Thiên, cũng là chiêu cường đại nhất trong đó.
Không thể khinh thường.
Quanh người Quân Tiêu Dao dâng trào sương mù hỗn độn, từng đóa thanh liên nở rộ.
Thánh Thể dị tượng, Hỗn Độn Chủng Thanh Liên!
Đồng thời, còn có một bóng dáng khổng lồ phóng thích quang hoa vô lượng, tiên khí quấn quanh, bay lên tận trời xanh!
Thánh Thể dị tượng, Tiên Vương Lâm Cửu Thiên!
Hai đại dị tượng được thi triển ra, muốn khởi động mảnh hư không này, ngăn cản chiêu thức chung cực của tâm ma Loạn Cổ. Mặc dù tâm ma của Loạn Cổ chỉ là một tia lạc ấn, nhưng chiêu ông ta thi triển ra vẫn có uy lực khiến người ta chấn động.
Ầm vang!
Từng mảnh vực sâu hư không lan tràn đến.
Điều khiến Quân Tiêu Dao kinh ngạc chính là, cả Thánh Thể dị tượng cũng bị nuốt hết vào trong đó.
Tầng tầng lớp lớp vực sâu thứ nguyên lập tức chôn vùi Quân Tiêu Dao, cả Thánh Thể dị tượng cũng bị nuốt vào trong đó.
Đương nhiên, không thể nói Thánh Thể dị tượng không mạnh, chỉ là Quân Tiêu Dao và cả dị tượng đều bị chiêu này trục xuất, không thể nói là thật sự thất bại.
Nhưng chỉ cần bị vực sâu hư không nuốt vào thì muốn trở ra cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao biến mất trong vực sâu hư không, vẻ mặt của tâm ma Loạn Cổ có một tia phức tạp, cũng không phải ông ta cố tình làm tuyệt tình như vậy, mà là một khi thi triển ra chiêu này thì khó có thể thu tay lại.
Nếu Quân Tiêu Dao đã bị cuốn vào vực sâu hư không, cho dù là ông ta cũng rất khó kéo hắn trở về.
Hơn nữa trước đó tâm ma của Loạn Cổ cũng nói, Quân Tiêu Dao còn cơ hội để hối hận.
Chỉ là Quân Tiêu Dao quá cứng đầu.
“Xem ra đã kết thúc, nhưng lấy năng lực của hắn, hẳn sẽ không dễ chết như vậy.”
“Lấy năng lực của Quân gia, muốn tìm được hắn ở thứ nguyên không rõ cũng không phải quá khó khăn.”
“Chẳng qua... Lại phải qua thời gian rất lâu, chờ đợi người thừa kế tiếp theo.”
Tâm ma của Loạn Cổ thở dài một tiếng, tuy ông ta chỉ là một tia lạc ấn, nhưng cũng có được tư tưởng. Nói thật, ông ta rất thưởng thức Quân Tiêu Dao.
Loạn Cổ đã đủ cuồng, không nghĩ tới đời sau còn có một cuồng nhân như Quân Tiêu Dao. Quả thực là không để tất cả vào mắt, siêu thoát tất cả quy tắc và lẽ thường.
“Thiên phú vạn cổ không có lấy một, chỉ tiếc, vẫn còn quá trẻ tuổi.”
Tâm ma của Loạn Cổ khẽ lắc đầu, xoay người định tiêu tán.
Nhưng ngay sau đó…
Đông!
Vực sâu hư không sắp khép lại kia bỗng truyền ra tiếng chấn động.
“Hả?” Tâm ma của Loạn Cổ kinh ngạc.
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao đang đứng trong một mảnh thời không kỳ dị. Tầng tầng lớp lớp vực sâu hư không hoàn hoàn khép lại, nhốt hắn vào trong đó.
Quanh tất cả ánh sáng xung quanh đều bị nuốt hết, như bị trục xuất tới cuối vũ trụ.
Quân Tiêu Dao trôi nổi trong đó, như đang đi trên một con đường không có lối về.
Nơi cực xa phía trước, loáng thoáng có thể nhìn thấy một khe hở sắp khép lại. Đó là lối vào bị trục xuất.